Mỗi mùa đông một nhớ thương
Hoa sầu đông rụng tím đường em qua
Mưa phùn năm ấy chia xa
Cho hoen má phấn cho, cho nhòa bờ mi
Một thời áo trắng vội đi
Một thời nghiên bút còn ghi bên lòng
Mỗi mùa đông một nhớ mong
Hoa sầu đông rụng bên dòng thời gian
Đường xưa áo trắng thênh thang
Cổng trường ai đứng bàng hoàng ngùi trông
Sương mùa đông, gió mùa đông
Nửa phai màu áo, nửa hồng môi thơm.
(Hoài Giang)