Người ta nói hết chiến tranh
Sao con đi tự ngày xanh chưa về?
Dây diều con thả bờ đê
Mục trong tay Mẹ… con về đi con.
Lỡ mai sức Mẹ chẳng còn
Con về ai đón? Nắng giòn ai che?
Con à… Ngõ vẫn ngõ quê
Vẫn đụn rơm, vẫn bụi tre thuở nào
Người ta về cất nhà cao
Sợ đêm con lạc lối vào… Lại thôi
Vẫn cầu ao, dãy mồng tơi
Vẫn nền hiên đất nắng soi mái buồn
Đêm đêm Mẹ chẳng cài then
Con về chẳng phải đợi hiên gió lùa
Mẹ chờ cạn cả giấc mơ
Con về thắp nén nhang thờ… Mẹ hay.
(Nguyễn Cảnh Bình)