MÙA HOA KHẾ MUỘN

Sáng nay bước chân ra vườn thấy chiếc lá vàng chao nghiêng trong gió bất chợt nhìn lên cây, hoa khế nở đầy.

Từng chùm hoa tím đỏ, bé xíu khẽ rung rinh trong gió sớm. Vài cánh hoa bé xinh mới bung dịu dàng, e ấp và cũng có những hoa đã tàn rơi xuống đất từ đêm qua. Đây là một trong hai cây khế mà tôi trồng ngày bé. Hồi đó, khi nghe nội kể chuyện con chim phượng hoàng ăn khế trả vàng tôi liền xin cây khế về trồng. Trồng xong tôi chẳng thiết tha gì với việc nhà, cứ một lúc lại chạy ra vườn xem cây lớn chưa và có lúc nhổ lên xem hắn ra rễ chưa. Kết quả là cây chết héo và có ngay một bài học kinh nghiệm về cách trồng cây. Cây thứ hai được trồng ngay sau đó và dĩ nhiên tôi không nhổ lên xem rễ nữa. Hằng ngày tôi đều tưới nước, bắt sâu và vài tuần lại bón phân cho cây. Cây lớn nhanh và tỏa bóng mát rượi góc vườn. Nhiều đêm giấc mơ về con chim thần và những bước chân trên đảo giấu vàng vẫn len vào giấc ngủ. Từng chùm hoa khế li ti dịu dàng nép trong tán lá mới dễ thương làm sao. Cái màu tím đỏ ấy đẹp đến nao lòng. Ở thôn quê, những con đường làng quanh co, ngoằn ngèo hai bên trồng toàn là khế. Tháng sáu về, sau mỗi trận gió con đường ấy đầy hoa khế tím, nâng bước chân trần của trẻ thơ. Năm nay hoa khế nở muộn. Hòa trong cái tiết trời se lạnh của mùa thu sắp tràn về ngõ là một mùi thơm nhẹ rất đỗi chân quê của hoa khế. Chỉ một tuần nữa thôi là trên cây sẽ lúc nhúc những quả. Quả khế năm cạnh cứ thế lớn dần rồi căng tròn và chín mọng, vàng đến nhức mắt. Khế chín mẹ tôi thường dùng để nấu canh chua với cá bống. Đây là món mà anh em tôi thích nhất. Tiết trời đang nắng húp chén canh chua nghe mát cả người. Có hôm cha đi làm đồng về, cơn khát kêu gào trong cổ, cha vội ra vườn ngắt vài trái khế xanh chấm với muối sống xua tan ngay cơn khát mùa hè. Gốc khế nhà tôi là nơi lưu giữ bao kỷ niệm của tuổi thơ. Dưới tàn lá xanh mát rượi ấy chúng tôi quét sạch một khoảng đất rộng và cùng nhau nô đùa. Nào là chơi ô ăn quan, chơi giật cờ và cả bắn bi nữa. Những buổi trưa hè nóng nực tôi lại đem sách vở ra ngồi dưới gốc cây để học bài. Lạ thay học bài rất nhanh thuộc. Có hôm cô giáo kiểm tra bài và phát hiện được cả vài bông hoa vô tình ép trong trang vở.

          Nội tôi đã già, tóc người bạc trắng với thời gian. Bà không còn ra vườn để quét lá và ngồi nghỉ dưới gốc khế như ngày xưa nữa. Anh em tôi đã lớn và giấc mơ nhặt vàng bằng túi ba gang cũng không còn nữa. Nhưng câu chuyện cổ mà nội kể vẫn còn nguyên giá trị và là lời khuyên về cách ăn ở để anh em tôi làm hành trang khi bước vào đời.

(Trần Thanh Sơn)

Nguồn: Báo Bút Hoa (số 22/2012)

About admin

Bài viết liên quan

Đoàn thanh niên xã Tam Đại thực hiện các phần việc trong xây dựng mô hình dân vận khéo năm 2024

Năm 2024 Đoàn thanh niên xã đăng ký mô hình dân vận khéo cải tạo …

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *