Tôi về nhặt lá thông bay
Đong đầy kỷ niệm dấu giày còn vương
Người về hong tóc lầu sương
Bất ngờ gió chạm làn hương bất ngờ
Qua cầu nghiêng túi gieo thơ
Không may gió lộng bất ngờ gió bay
Về nhà mẹ hỏi không may
Con quên cài nút gió bay bất ngờ
Chỉ còn sót lại vần thơ
Cất vào lồng ngực bây giờ yêu em
(Phạm Duy Tân)