Một thời đi qua sương gió
Một thời ta yêu em
Năm tháng gặm mòn trái tim
Tình yêu thắp lên ngọn lửa
Một thời đi qua sương gió
Ta đã ngỏ lời yêu em
Một thời trai trẻ hồn nhiên
Ngắt bông hoa hồng run rẩy
Cầm hoa trao em ngày ấy!
Ai biết tình yêu là gì?
Một thời mái tóc còn xanh
Chúng mình đi trong kỉ niệm
Tình yêu như còn giấu kín
Từ trong đôi mắt em nhìn
Một thời chúng mình đến lớp
Dạy đôi, ba chữ “I, tờ”
Áo em mấy lần bay vội?
Cho anh ngồi đó làm thơ
Những buổi tan trường bước vội
Trên con đường cũ em về
Bóng em khuất dần trong bụi
Sợ đời ăn trộm tình yêu
Một thời ta nhen thương nhớ
Mầm yêu đã mọc trong lòng
Mấy năm qua miền nắng gió
Biết người còn nhớ ta không?
Một thời mình mới tập yêu
Giả vờ tủi buồn giận dỗi
Thời gian như cơn gió thổi
Cuốn đi nỗi nhớ cồn cào
Một thời mình đã thương nhau
Một thời biết mơ dáng ngọc
Giờ đây em về qua dốc
Lòng anh dậy sóng xôn xao
Tình yêu có tự nơi đâu?
Câu hỏi nghìn năm còn đó
Lại viết bài thơ muôn thuở
Cho nhau, cho cả cuộc đời
Nguồn:24h.com.vn